SUY NIỆM

Estimated read time 14 min read

Thứ Hai 30/05/2022 –

Thứ Hai tuần 7 Phục Sinh. – Cùng hiệp thông với Chúa.

Lời Chúa: Ga 16, 29-33

Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Đúng thế, bây giờ Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”.

Chúa Giêsu đáp lại các ông: “Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ, và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình. Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.

Suy niệm 1: Thầy không một mình

(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)

Cô đơn trên đời là điều ai cũng sợ.

Phải chăng vì người ta không được dựng nên để sống một mình?

Chẳng phải chỉ người trẻ mới sợ cô đơn và tìm cách tránh né.

Người già cũng sợ không kém.

Người ta sợ đi về thế giới bên kia một mình.

Trong thân phận làm người, Đức Giêsu cũng phải đối diện với nỗi cô đơn.

Ngài không lập gia đình, không có một người bạn đời để chia sẻ.

Bù lại, Ngài có những người thân yêu ở làng Nadarét.

Nhưng ngay cả cha mẹ Ngài cũng không hiểu hết được Ngài (Lc 2, 50).

Khi đi rao giảng Tin Mừng, Ngài có những người bạn mới là các môn đệ.

Tiếc thay, họ không phải là những người luôn luôn hiểu Ngài.

Ngài muốn chia sẻ cho họ tất cả cái riêng tư giữa Ngài với Cha.

Nhưng họ chưa đủ sức kham nổi.

Đức Giêsu không phải là người thích cô đơn, khép kín.

Ngài dễ đến với dân chúng, với mọi hạng người.

Ngài gặp gỡ họ, loan Tin Vui, và cho họ được tâm thân an lạc.

Các bệnh nhân, tội nhân, trẻ em, phụ nữ,

cũng không ngại đến với Ngài để trò chuyện hay chia sẻ một bữa ăn.

Dù vậy tìm được một sự đồng cảm trọn vẹn nơi con người

vẫn là điều khó đối với Đức Giêsu,

bởi lẽ Ngài còn thuộc về một thế giới khác trên cao.

Ngài mãi mãi là một màu nhiệm đối với trí khôn hạn hẹp của con người.

Chỉ khi trở về với nguồn cội đời mình,

Đức Giêsu mới ra khỏi được nỗi cô đơn trống trải ấy.

“Tôi không (xét đoán) một mình, nhưng có tôi và Đấng đã sai tôi” (Ga 8, 16).

Chính vì Đức Giêsu luôn nói và làm mọi sự theo ý Cha,

nên Ngài chẳng bao giờ cô đơn.

“Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để tôi một mình,

vì tôi luôn làm những điều đẹp ý Người” (Ga 8, 29).

Vào giây phút chia ly này, khi Đức Giêsu biết điều sắp xảy đến:

“anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả, và để Thầy một mình.

Nhưng Thầy không một mình đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy” (c. 32).

Đức Giêsu không cô đơn trong cuộc sống,

mà ngay cả khi Ngài kêu lớn tiếng trên thập giá:

“Lạy Thiên Chúa tôi, tại sao Chúa bỏ tôi?” (Mc 15, 34),

lúc đó lại là lúc Đức Giêsu gần Cha hơn cả, kết hợp với Cha hơn cả.

Đức Giêsu thực sự chẳng bao giờ cô đơn tuyệt đối,

vì Cha thực sự chẳng bao giờ bỏ Ngài,

và Ngài cũng chẳng bao giờ bỏ Cha.

Chúng ta xin được ơn dám chịu cô đơn trước thế gian tội lỗi,

để được một mình với Chúa.

Cầu nguyện:

Giữa những ồn ào của đám đông,

Giữa những sôi nổi của thành công

Và ê chề của thất bại,

Xin dành một cõi rất riêng cho Giêsu.

Giữa những đam mê quay cuồng,

Giữa những khát khao thèm muốn

Và những trói buộc của sợ hãi, âu lo,

Xin giữ một cõi rất riêng cho Giêsu.

Giữa lúc bị cuộc đời từ khước,

Giữa lúc bơ vơ đi trong đêm mênh mông,

Chẳng có ai để cậy dựa,

Xin trở về với cõi riêng bên Giêsu,

Để một mình ở đó, trầm lắng và bình an.

Suy niệm 2: Thầy đã thắng thế gian

(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Thầy đã thắng thế gian”. Lời nói đầy khích lệ đối với các môn đệ trong hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Thế gian là một trận chiến khốc liệt. Vì là trận chiến toàn diện. Thế gian có tất cả, bao trùm tất cả. Vì là trận chiến cô đơn. Ta chỉ có một mình chống lại tất cả. Vì thế gian bàng bạc khắp nơi. Ngấm cả vào máu thịt. Nên chống lại thế gian là phải chống lại chính mình.

Chống lại thế gian là một trận chiến cô đơn vì không ai có thể giúp ta. Ta phải tự mình chiến đấu.Nhưng chính trong cô đơn ta gặp được Thiên Chúa. Khi đã dám dứt bỏ tất cả, ta gặp được Thiên Chúa. Ở sâu trong nỗi cô đơn, Thiên Chúa chờ đợi ta như một phần thưởng, như một người bạn thân thiết nhất chỉ xuất hiện khi những bạn bè giả dối ra đi. Như kho tàng chôn giấu trong ruộng. Như viên ngọc nằm trong đá chỉ xuất hiện sau khi loại bỏ những lớp bùn đất bao phủ bên ngoài.

Chiến đấu trong cô đơn đòi hỏi sự trung tín. Khi dám dứt bỏ tất cả, kể cả từ bỏ chính mình, tâm hồn minh chứng một sự trung tín sâu xa với Thiên Chúa. Chính trong sự trung tín, Thiên Chúa hiện diện vì Thiên Chúa là Đấng vô cùng trung tín.

Chúa Giêsu đã trải qua cuộc chiến khốc liệt và đã chiến thắng. Mọi người đã bỏ Chúa. Chúa đã cảm thấy cô đơn tột cùng. Nhưng rồi Chúa vượt lên trên tất cả và lên cùng Đức Chúa Cha. Các môn đệ chẳng thể đi con đường nào khác ngoài con đường của Thầy. Các môn đệ chẳng thể vượt trội hơn Thầy thoát khỏi nỗi cô đơn. Chúa không hứa giải thoát các ông khỏi cuộc chiến đấu. Chúa loan báo trước cuộc gian nan khốn khó của các môn đệ: “Trong thế gian anh em sẽ phải gian nan khốn khó”. Nhưng chỉ cho các ngài cách thế chiến thắng đó là “Trong Thầy anh em được bình an”. Chỉ đi theo con đường của Chúa, chiến đấu trung tín cho đến cùng, chỉ khi đã vượt thoát hết những ràng buộc của trần gian, người môn đệ mới đạt đến Chúa, mới ở trong Chúa và mới được hưởng sự bình an. Cuộc chiến sẽ rất khốc liệt. Thế gian như miệng sư tử gầm thét rảo quanh tìm mồi cắn xé. Nhưng “Hãy can đảm lên vì Thầy đã thắng thế gian”.

Can đảm là ơn Chúa Thánh Thần. Sức mạnh phát xuất từ Chúa Thánh Thần. Vì thế, như các tín hữu sơ khai, ta hãy tha thiết xin Chúa Thánh Thần ngự đến và giúp ta trong cuộc chiến đấu với thế gian này. Có ơn Chúa Thánh Thần ta mới hi vọng đạt đến chiến thắng. Vượt lên khỏi thế gian và những ràng buộc của nó, ta mới đạt đến sự bình an là hoa trái của Chúa Thánh Thần.

Suy niệm 3: Can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian

Đọc lại lịch sử Giáo Hội Việt Nam, chúng ta thấy suốt 300 năm đầu, cha ông ta lớn lên trong thử thách. Một cuộc thử thách triền miên và kéo dài! Còn ngày nay, tuy rất ít hình khổ như  gông cùm, đòn roi và cái chết được trưng ra để tra tấn các Kitô hữu. Tuy nhiên, người Kitô hữu hôm nay phải đối diện với một thử thách mới, một cuộc thử thách mang tính vĩ mô và sâu xa đánh vào tận lương tâm của con người. Phải chăng đây là những thử thách tinh vi và người Kitô hữu khi sống đúng những giá trị của Tin Mừng thì cũng không khác gì một cuộc tử đạo liên lỉ, dai dẳng và kéo dài!

Hôm nay, Đức Giêsu tiên báo cho các môn đệ biết rằng: các ông là những người đi theo Chúa, không có lý do gì các ông không bị bách hại như chính Ngài. Nhưng liền sau đó, Ngài khích lệ các ông: “Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16, 33).

Vững tin vào Lời Chúa phán cùng với sứ mạng đã đón nhận là hãy đi loan báo Tin Mừng khắp thế gian, nhất là sự xác tín vào niềm vui Nước Trời sau cuộc sống trần gian, các môn đệ đã không sợ gì nguy khốn, các ngài đã băng rừng, vượt suối và chấp nhận mọi sự đau khổ, ngay cả cái chết để loan báo về Tin Mừng tình thương, chân lý và sự sống cho mọi người, để ai tin và đón nhận thì cũng được hưởng niềm vui, hạnh phúc như mình.

Trong cuộc sống của người Kitô hữu ngày nay, hẳn mỗi người cũng đều cảm thấy khó khăn trong việc sống đạo! Thật thế, hơn bao giờ hết, chúng ta đang phải đối diện với những trào lưu tục hóa trên diện rộng, mọi nơi và mọi lúc. Trào lưu đó có thể là một hệ tư tưởng; có thể vì giá trị đạo đức bị đảo lộn; cũng có thể vì miếng cơm manh áo… mà người ta bắt chúng ta phải tin và hành động theo…

Những lúc như thế, Lương Tâm lên tiếng và chúng ta được mời gọi sống những giá trị Tin Mừng ngay trong những thực tại đó. Vẫn biết đây là khó, nhưng hãy cam đảm lên, vì Chúa đã thắng.

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, chúng con là những người môn đệ của Chúa còn đang loay hoay giữa biển đời. Theo Chúa lên đường để về nơi phúc thật là hành trình xa xôi và vất vả. Xin giúp chúng con biết chạy đến cùng Ngài để đón nhận sự bình an và can đảm mỗi khi mỏi mệt đơn côi. Xin giúp chúng con chiến thắng con người yếu đuối, nặng nề của mình, để chúng con lên đường trong thanh thản và an vui. Amen.

Ngọc Biển SSP

 

You May Also Like

More From Author